Lớp tôi
Này thím!!!Đăng kí đê
Mấy bạn Hai lúa nào không biết thì (Đăng kí) nó ở trên thanh menu (Đầu trang)đó
Lớp tôi
Này thím!!!Đăng kí đê
Mấy bạn Hai lúa nào không biết thì (Đăng kí) nó ở trên thanh menu (Đầu trang)đó
Lớp tôi
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Lớp tôi

NƠI GIAO LƯU, HỌC HỎI, CHAT CHIT VÀ....TÁN GÁI
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] Hướng dẫn chế truyện troll đây. Wed Nov 28, 2012 8:58 am
[�] Kể về hình ảnh bà trog Bếp lửa' của Bằng Việt Wed Nov 07, 2012 12:07 pm
[�] Em hãy kể lại bài thơ Ánh trăng của Nguyễn Duy Wed Nov 07, 2012 11:40 am
[�] Wh - questions, Gerund, To - infinitive Tue Nov 06, 2012 6:51 pm
[�] Gerund and Infinitive--unit 5 Tue Nov 06, 2012 6:44 pm
[�] Cach dung Photoscape Tue Nov 06, 2012 5:48 pm
[�] cách làm đô rê mon chế Mon Nov 05, 2012 9:25 pm
[�] Key Norton Internet Security 2012 Mon Nov 05, 2012 12:50 pm
[�] TLV số 3-Đề 4:Kể về cuộc gặp gỡ các anh bộ đội....nhân ngày 22/12....... Sun Nov 04, 2012 6:19 pm
[�] Đề 3 TLV số 3:Nhân dịp 20/11.....kể...kỉ niệm với thầy cô giáo cũ Sun Nov 04, 2012 6:04 pm
[�] Bài TLV số 3-Đề 2: Em hãy tưởng tượng mình gặp gỡ người lính lái xe trong tiểu đội xe không kính..... Sun Nov 04, 2012 6:00 pm
[�] Bài TLV số 3-Đề 1: Kể về 1 lần em trót đọc nhật kí của bạn Sun Nov 04, 2012 5:52 pm
[�] Phần mềm lịch sử địa lý Việt Nam Sun Nov 04, 2012 12:37 pm
[�] IDM full crack 2012 Sun Nov 04, 2012 12:32 pm
[�] Phần mềm hóa học của người Việt Sun Nov 04, 2012 12:07 pm
[�] Bí Kíp Quay Cóp ! Thu Nov 01, 2012 10:48 pm
[�] Thông tin thành viên Thu Nov 01, 2012 10:38 pm
[�] Mách teen cuối cấp ‘địa chỉ’ cất giữ kỉ niệm-Lưu giữ địa chỉ của lớp Thu Nov 01, 2012 9:37 pm
[�] Những điều cần làm để lưu giữ kỷ niệm trước khi ra trường Thu Nov 01, 2012 9:29 pm
[�] Phương pháp giải hệ phương trình Wed Oct 31, 2012 8:08 pm

____________________________________________________________________________
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10 Bài gửiThời gian: Tue Oct 30, 2012 5:31 pm Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
#1
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
AdminNgotrungkien
AdminNgotrungkien
Người Sáng Lập
AdminNgotrungkien
124/10000
Tổng số bài gửi : 124
Join date : 03/07/2012
Age : 26
Đến từ : Vũng Tàu (chứ đâu??)
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Empty Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”
Đề: Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân” (Trích Truyện Kiều của Nguyễn Du).



I. . Giới thiệu khái quát đoạn trích:
1. Đoạn trích Chị em Thúy Kiều nằm ngay sau phần giới thiệu chị em Thúy Kiều. Trong đoạn trích này, Nguyễn Du miêu tả cảnh du xuân của mấy chị em nhà họ Vương. Đây là đoạn thể hiện tài năng của Nguyễn Du trong việc miêu tả thiên nhiên.
2. Đoạn thơ miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân ở thời điểm của tiết Thanh minh. Mùa xuân và cảnh thiên nhiên trong đoạn thơ hiện lên tươi đẹp, trong sáng ở giai đoạn rực rỡ và viên mãn nhất của mùa xuân. Không chỉ miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân Nguyễn Du còn làm sống lại những nét văn hoá qua không khí lễ hội mùa xuân. Và như thế ở đây vừa có vẻ đẹp thiên nhiên, vừa có vẻ đẹp con người.
3. Trong đoạn thơ này Nguyễn Du đã kết hợp tả và gợi, tả cảnh ngụ tình theo phong cách ước lệ cổ điển với một ngôn ngữ giàu chất tạo hình. Qua bức tranh mùa xuân người đọc còn cảm nhận rất rõ tâm trạng của nhân vật.
II. Phân tích:
1. Cảnh thiên nhiên mùa xuân trong đoạn thơ được Nguyễn Du miêu tả theo bước đi của thời gian:

- 4 câu đầu: Miêu tả cảnh sắc mùa xuân.
- 8 câu thơ tiếp: Miêu tả cảnh lễ hội trong tiết thanh minh.
- 6 câu còn lại : Cảnh chị em Kiều đi chơi xuân về khi lễ hội đã tan.

Cách tổ chức kết cấu này cho phép người đọc nhận ra:
+ Sự vận động của thiên nhiên và sự biến đổi trong tâm trạng của con người .
+ Cảnh xuân trong những câu mở đầu với cảnh xuân sau khi chị em kiều đi chơi về có những thay đổi rõ rệt .

Từ đó cho ta thấy :

+ Cảnh vật và tâm trạng của nhân vật trong thơ Nguyễn Du bao giờ cũng vận động chứ không đứng yên .
+ Cách miêu tả như Nguyễn Du cũng là theo nguyên tắc của thơ xưa, tả cảnh ngụ tình có nghĩa là ở đoạn thơ này Nguyễn Du đã miêu tả cảnh mùa xuân qua cái nhìn tâm trạng và được nhìn từ tâm trạng của chị em Kiều theo nguyên tắc: “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu - Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.”
2. Cảnh mùa xuân hiện ra trong 4 câu thơ đầu là cảnh sắc được nhìn và miêu tả từ cái nhìn thời gian và không gian:
a. 2 câu thơ đầu:

- Là cái nhìn thời gian về khung cảnh mùa xuân đó là cái nhìn thấm đẫm tâm trạng của người trong cuộc.

“Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.”

- Câu thơ “con én đưa thoi ” có thể hiểu theo 2 cách:
+ Những cánh chim én có thực rộn ràng bay lượn giưã bầu trời mùa xuân trong sáng.
+ Cánh én đưa thoi là biểu tượng của bước đi thời gian: thời gian mùa xuân đang trôi qua rất nhanh.

Khung cảnh mùa xuân ở đây đã được nhìn từ cái nhìn tâm trạng của chị em Thúy Kiều đó là cái nhìn tươi trẻ.
- Ở câu thơ thứ hai, từ “đã ngoài ” ẩn chứa thái độ để làm rõ hơn cái nhìn của chị em Kiều về bước đi thời gian của mùa xuân và đó là một cái nhìn nuối tiếc.

Ở đây do sự tiết chế về ngôn từ, do tư cách của người chuyện, do quy tắc của việc biểu hiện cái tôi trong văn học trung đại, Nguyễn Du đã không thể để cho nhân vật của mình kêu lên đầy nuối tiếc, đầy táo bạo và mãnh liệt như xuân Diệu- nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới, sống sau Nguyễn Du một thế kỉ - dù là tâm trạng mới bước đi của mùa xuân là giống nhau ở 2 thi sĩ :

“Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân ”

(Vội vàng)

Nên: “Nhanh lên chứ, vội vàng lên với chứ

Em em ơi tình non đã già rồi”

(Giục giã)

b. Hai câu thơ tiếp theo là bức tranh xuân được tả cận cảnh với cái nhìn không gian dẫn đến đây là 2 câu thơ “tuyệt bút ” của Nguyễn Du khi miêu tả.
+ Chỉ với 2 câu mà mùa xuân hiện ra như một bức tranh có màu sắc tuyệt diệu, hài hoà. Thảm cỏ xanh làm nền cho bức tranh xuân, trên cái nền ấy điểm một vài bông hoa lê trắng. Màu xanh và sắc trắng tôn vinh lẫn nhau tạo ra một bức tranh xuân sống động, mới mẻ, tinh khiết và tràn đầy sức sống.
+ Chỉ bằng một nét vẽ cảnh mùa xuân dường như được nhuộm trong một màu xanh mềm mại và non tơ dẫn đến cách dùng từ của Nguyễn Du đã khéo léo tài tình tạo nên màu xanh ấy: “Cỏ non xanh tận chân trời ” . Trong câu thơ này từ “non ”vừa bổ nghĩa cho từ cỏ đứng trước lại vừa bổ nghĩa cho từ xanh ở sau dẫn đến gợi nên một màu xanh non tơ và óng ả. Không chỉ thế 3 từ “tận chân trời” lại khiến cho màu xanh ấy kết thành hình khối, mở rộng không gian, đó là một không gian xuân bạt ngàn màu xanh (ngập tràn màu xanh) đúng hơn là một biển cỏ xanh mênh mông, bát ngát và dào dạt sức sống xanh non tơ.
+ Trên cái nền xanh gợi cảm ấy tác giả điểm xuyết sắc trắng của một vài bông hoa trên cành lê “Cành lê trắng điểm một vài bông hoa ”.

Suy ra chọn cỏ và hoa lê để miêu tả sắc xuân đã có từ rất lâu trong thơ ca cổ của Trung Quốc:

“ Cỏ thơm liền với trời xanh

Trên cành lê có mấy bông hoa ”

Và có thể biết 2 câu thơ tuyệt bút Nguyễn Du đã mượn ý thơ từ 2 câu thơ cổ nói trên. Bằng tài hoa của mình, Nguyễn Du đã thổi vào đó ngọn gió vô hình của tâm tình để tạo ra sự sống riêng biệt cho 2 câu thơ tuyệt bút của mình. Đó là ở câu thơ thứ 2, ông thêm một từ “trắng” , ông lại còn đảo ngược cách dùng từ thông dụng: “điểm trắng” suy ra “trắng điểm” . Chỉ một chút thay đổi đó thôi tưởng là đơn giản vậy mà ngoài Nguyễn Du khó có ai có thể làm được bởi vì nếu viết “điểm trắng ” thì ý thơ và âm điệu của thơ không thay đổi nhưng đó chỉ là cách vẽ tranh của một nghệ nhân bắt chước mà không có hồn . Còn Nguyễn Du viết “trắng điểm” thì lại tạo ra yếu tố bất ngờ nghĩa là “trắng điểm” tức là điểm xuyết vào đó một chút sắc trắng của mình để chăm chút tô điểm cho sắc xuân bằng bàn tay vô hình của tạo hoá một cách ý nhị và tinh tế. Chính vì thế thêm một chút, thay đổi một chút vậy mà hương của cành lê tưởng chừng như không còn là chính nó. Cách dùng từ khác biệt đã giúp Nguyễn Du tạo ra hai thế giới khác biệt và như thế Nguyễn Du đã tô đậm hợp cảnh mùa xuân sinh động, gợi cảm, non tơ, mềm mại và hài hoà màu sắc.
c. 8 câu thơ tiếp nối là khung cảnh lễ hội:
- Lễ tảo mộ: đi sửa sang, quét dọn mộ người thân.
- Hội đạp thanh: hội chơi mùa xuân ở làng quê.
Suy ra ở 8 câu thơ này Nguyễn Du thiên về miêu tả cảnh hội hơn là lễ. Đặc biệt ông nhấn mạnh không khí náo nức, rộn ràng của lễ hội.
Vì:

+ Sự nô nức và đẹp đẽ, rộn ràng của lễ hôi tương hợp với vẻ đẹp trong sáng và tràn đầy sức sống của mùa xuân ở 4 câu thơ đầu.
+ Cảnh ngày xuân được cảm nhận và miêu tả từ cái nhìn của hai chị em Kiều tạo nên sự trẻ trung trong tâm hồn của hai chị em cũng như tương hợp với ko khí nô nức, rộn ràng của ngày xuân hơn là lễ hội.
- Ở đây Nguyễn Du còn làm sống lại những nét văn hóa xưa qua nghệ thuật miêu tả đám đông. Lễ chỉ là cái cớ còn cái đích thực cuối cùng ở đây là hội. Bởi vậy “tro tiền giấy bay”, “thoi vàng vó rắc” chỉ qua chỉ là nghi thức, tất cả Nguyễn Du dành cho sự náo nhiệt của giai nhân, tài tử của xe ngựa, của áo quần là lượt. Trong không khí đó không rõ gương mặt ai nhưng ai cũng thấy mình ở trong đó.
- Những từ láy dùngg trong phép đối hài hoà tạo ra ấn tượng không thể quên về lễ hội nô nức rộn ràng. Đồng thời Nguyễn Du cũng qua đó để miêu tả tâm trạng nô nức, háo hức của chị em Kiều.
d. 6 câu thơ cuối: Tả cảnh chị em Kiều đi chơi xuân trở về: Đây là lúc hội đã tàn, ngày chuyển về chiều nghĩa là cảnh xuân đang dc mt đúgn theo bước đi của thời gian.
- Ở 6 câu thơ này Nguyễn Du đã dùng một loạt từ láy mang nghĩa giảm nhẹ:
+ Giảm nhẹ về động tác và về chuyển động : tà tà, thơ thẩn, nao nao.
+ Giảm nhẹ về sự sắc nét của bức tranh phong cảnh làm cho phong cảnh trở nên mơ hồ và thấp thoáng hơn: thanh thanh, nho nhỏ.

Các từ láy này tạo ra sự tương phản với cảnh lễ hội tấp nập, nhộn nhịp ở trước đó. Đồng thời sự tương phản này cũng khắc hoạ tinh tế bước đi của thời gian.
- Nhưng bên cạnh đó là các từ láy với nghĩa giảm nhẹ lại còn mang nghĩa bóng. Nghĩa là chúng không chỉ miêu tả cảnh sắc thiên nhiên theo bước đi của thời gian mà còn nhuộm màu tâm trạng, đó là tâm trạng “thơ thẩn “ của chị em Kiều lúc này, tất cả đều lắng xuống, chơi vơi trong một trạng thái mơ hồ nhưng có thực. Nó là nỗi bâng khuâng, man mác nuối tiếc trong một nỗi buồn không goi tên được. Cách dùng từ như thế này biểu hiện tài hoa và khéo léo của Nguyễn Du khi lấy đà để chuyển ý của câu chuyện sang một cảnh mới với một tâm trạng mới của nhân vật. Cảnh chị em Kiều sẽ gặp nấm mồ Đạm Tiên.
- So sánh cảnh mùa xuân trong 6 câu đầu với 6 câu cuối trong đoạn trích: Có sự khác biệt:

+ 6 câu đầu: Bức tranh thiên nhiên mùa xuân đẹp đẽ khoáng đạt tinh khôi thanh khiết mới mẻ và đầy sức sống + 6 câu cuối: Cảnh chiều tà không còn ồn ào náo nhiệt mà cảnh cứ nhạt dần, lặng dần, tâm trạng buồn lưu luyến bâng khuâng khi trở về.

Thời gian khác thì không gian cũng khác. Nếu cảnh trong bốn câu đầu là cảnh buổi sáng lúc lễ hội mới bắt đầu thì ở đây là cảnh chiều tan hội. Tâm trạng mọi người theo đó cũng khác hẳn. Ngày vui nào rồi cũng qua, cuộc vui nào rồi cũng tàn... Bởi lẽ "Sự vật chảy trôi không ngoái đầu nhìn lại...Sự vật chảy trôi không quyền nào ngăn cản nỗi." ( R. Tagore)

4. Tóm lại cảnh xuân và tâm trạng của con người trong đoạn trích có mối tương quan lẫn nhau.
- Cảnh xuân trong trẻo đầy sức sống tương hợp với nô nức, trẻ trung của những giai nhân, tài tử đi lễ hội mùa xuân
- Sự thay đổi của cảnh vật cũng khiến cho hành động, tâm trạng của con người thay đổi.

Đó chính là nét đặc sắc của thiên tài Nguyễn Du, sự tương hợp đó đã tạo nên vẻ đẹp hài hoà giữa cảnh và người. Tất cả tạo nên một bức tranh trong trẻo, đầy sức sống: Bức tranh mùa xuân.

=> - Đoạn thơ có kết cấu hợp lí, vừa gợi, vừa tả đã làm cảnh vật thiên nhiên được nổi rõ.
- Nghệ thuật tả cảnh ngụ tình của nhà thơ.
- Cái tài và lòng yêu thiên nhiên của Nguyễn Du.

__________________________

Tham khảo:



CẢNH NGÀY XUÂN

(Trích TRUYỆN KIỀU - Nguyễn Du)

Câu 1:

Chép thuộc lòng đoạn trích “Cảnh ngày xuân”:

Ngày xuân con én đưa thoi,

Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.

Cỏ non xanh tận chân trời,

Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.

Thanh minh trong tiết tháng ba,

Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh.

Gần xa nô nức yến anh,

Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân.

Dập dìu tài tử giai nhân,

Ngựa xe như nước áo quần như nêm.

Ngổn ngang gò đống kéo lên,

Thoi vàng vó rắc tro tiền giấy bay.

Tà tà bóng ngả về tây,

Chị em thơ thẩn dan tay ra về.

Bước dần theo ngọn tiểu khê,

Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh.

Nao nao dòng nước uốn quanh,

Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.

Câu 2:

Chỉ ra bố cục đoạn trích: “Cảnh ngày xuân”.

Đoạn trích gồm 18 câu thơ có thể chia làm ba phần nhỏ (theo trình tự thời gian) :

Phần 1 (4 câu thơ đầu) : Gợi tả khung cảnh thiên nhiên với vẻ đẹp riêng của mùa xuân.

Phần 2 (8 câu thơ tiếp theo) : Gợi khung cảnh lễ hội trong tiết thanh minh.

Phần 3 (sáu6 câu thơ cuối) : Gợi tả khung cảnh chị em Thuý Kiều du xuân trở về.

Câu 3:

Giới thiệu vị trí đoạn trích “Cảnh ngày xuân”.

Sau khi giới thiệu gia đình Vương viên ngoại, gợi tả chị em Thuý Kiều, đoạn trích này tả cảnh ngày xuân trong tiết thanh minh, chị em Thuý Kiều đi chơi xuân.

Đoạn trích gồm 18 câu thơ (câu thơ thứ 39 đến câu thơ thứ 56 của “Truyện Kiều”).

Câu 4:

Giải nghĩa các từ sau: thanh minh, đạp thanh, yến anh, tài tử giai nhân.

Thanh minh: tiết vào đầu tháng ba, mùa xuân khí trời mát mẻ, trong trẻo, người ta đi tảo mộ, tức là đi viếng và sửa sang lại phần mộ người thân.

Đạp thanh: giẫm lên cỏ xanh. (Tiết Thanh minh, đi chơi xuân ở chốn đồng quê, giẫm lên cỏ xanh nên gọi là đạp thanh.)

Yến anh: chim én, chim oanh về mùa xuân thường ríu rít bay từng đàn, đây ví cảnh từng đoàn người nhộn nhịp đi chơi xuân.

Tài tử giai nhân: trai tài gái sắc.

Câu 5:

Nêu khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn trích “Cảnh ngày xuân”.

Giá trị nội dung:

Đoạn trích đã gợi lên một khung cảnh mùa xuân tươi đẹp, trong sáng; khung cảnh lễ hội nhộn nhịp, tấp nập và cảnh mọi người vui vẻ, náo nức khi đi hội.

Giá trị nghệ thuật:

Tả cảnh thiên nhiên đặc sắc bằng bút pháp gợi tả giàu chất tạo hình.

Sử dụng nhiều từ ngữ mang tính tạo hình.

Biện pháp nghệ thuật tả cảnh ngụ tình (thể hiện rõ nhất ở sáu câu thơ cuối).

Câu 6:

Phân tích những thành công về nghệ thuật miêu tả cảnh thiên nhiên trong đoạn trích “Cảnh ngày xuân”.

Tác giả sử dụng bút pháp nghệ thuật gợi tả. Ngay ở hai câu đầu đã cho thấy tác giả vừa nêu lên thời gian, vừa gợi tả không gian: ngày xuân thấm thoắt trôi mau, mới đó đã bước sang tháng ba. Trong tháng cuối cùng của mùa xuân, những cánh chim én vẫn rộn ràng bay liệng như thoi đưa giữa bầu trời trong sáng.

Nghệ thuật đặc tả khi lựa chọn một số từ ngữ, hình ảnh như cỏ, cành lê, chân trời, bông hoa,... đã tạo ra một bức hoạ tuyệt đẹp về mùa xuân:

Cỏ non xanh tận chân trời,

Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.

Màu nền cho bức tranh xuân là thảm cỏ non trải rộng tới chân trời. Trên nền màu xanh non ấy điểm xuyết một vài bông hoa lê trắng. Màu sắc cảnh xuân đã có sự hài hoà tới mức tuyệt diệu. Tất cả đều gợi lên một vẻ đẹp riêng của mùa xuân: mới mẻ, tinh khôi, giàu sức sống (cỏ non), khoáng đạt, trong trẻo (xanh tận chân trời), nhẹ nhàng, thanh khiết (trắng điểm một vài bông hoa). Chữ “điểm” làm cho cảnh vật trở nên sinh động, có hồn chứ không tĩnh tại.

Thành công về cách dùng từ ngữ của tác giả:

Sử dụng các danh từ có thể gợi tả sự đông vui của nhiều người cùng đến hội: “chị em”, “yến anh”, “tài tử ”, “giai nhân ”.

Sử dụng các tính từ thể hiện tâm trạng của người đi hội: “gần xa”, “nô nức”.

Sử dụng những động từ gợi tả sự rộn ràng, náo nhiệt của ngày hội: “sắm sửa”, “dập dìu”.

Sử dụng nhiều tính từ, danh từ, động từ xuất hiện liên tiếp để gợi lên không khí rộn ràng của lễ hội: “gần xa”, “yến anh”, “chị em”, “tài tử ”, “giai nhân”, “sắm sửa”, “dập dìu”.

Sử dụng cách nói ẩn dụ: “nô nức yến anh” gợi lên hình ảnh từng đoàn người nhộn nhịp đi chơi xuân như chim én, chim oanh bay ríu rít.

Nghệ thuật tả cảnh ngụ tình: tả cảnh thiên nhiên lúc chiều tà tan hội để gợi lên nỗi buồn man mác, bâng khuâng, lưu luyến của con người.

Câu 7:

Nêu cảm nhận của em về khung cảnh lễ hội trong tiết Thanh minh được miêu tả trong đoạn thơ “Cảnh ngày xuân”.

Trong ngày Thanh minh, cả hai hoạt động cùng được diễn ra một lúc:

Lễ tảo mộ: đi viếng mộ, quét tước, sửa sang lại phần mộ của người thân.

Hội đạp thanh: đi chơi xuân ở chốn đồng quê.

Một loạt tính từ, danh từ, động từ xuất hiện liên tiếp ( “gần xa”, “yến anh”, “chị em”, “tài tử ”, “giai nhân”, “sắm sửa”, “dập dìu”) đã gợi lên không khí thật rộn ràng, đông vui, náo nhiệt của ngày hội. Trong ngày hội mùa xuân tấp nập, nhộn nhịp, các nam thanh nữ tú, tài tử giai nhân đều có tâm trạng vui vẻ, náo nức của người đi hội.

Qua cuộc du xuân của hai chị em Thuý Kiều, tác giả đã khắc hoạ một truyền thống văn hoá lễ hội xa xưa của dân tộc: tiết Thanh minh, mọi người sắm sửa lễ vật để đi tảo mộ, sắm sửa áo quần để vui hội đạp thanh. Người ta rắc những thoi vàng, đốt tiền giấy hàng mã để tưởng nhớ những người thân đã khuất.

Tóm lại, khung cảnh lễ hội trong ngày tiết Thanh minh rất mới mẻ, tinh khôi. Con người đều vui vẻ, náo nức. Họ đi hội nhưng vẫn không quên những nét văn hoá xa xưa của dân tộc.

(Nguồn: Sưu tầm và bổ sung)



https://the9.forumvi.com
Trả lời chủ đề này
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10 Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
Chủ đề trước Chủ đề tiếp theoTrang 1 trong tổng số 1 trang
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10 Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân” Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Pt0110
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10
arrow

Lưu ý khi post comment:

  • Không "bóc tem" topic
  • Dùng lời lẽ có văn hoá và lịch sự
  • Xem trang FAQs trước khi hỏi
Bạn không có quyền trả lời bài viết

HTML đang Đóng
BBCode đang Mở
Hình vui đang Mở
Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10 Phân tích đoạn trích “Cảnh ngày xuân”  Spacer10